吴师尹
猜您喜欢
寿酒新开秋露盘,草堂高隐碧云端。 花边玉杖闲堪拄,箧里丹经老自看。 济郡伏生还授学,鹿门庞叟只遗安。 胶庠有禄能分养,恬淡无心羡达官。
荻丛沙路莽难分,拍岸惊涛骇客闻。 千帆浪里惟看影,一雁天边自叫群。 漫滩积水浑无地,极浦青山半入云。 借问荥城在何处,不堪荒戍闭斜曛。
竹烟松雪散馀寒,蓂荚桃符庆履端。 天地万年吾道泰,阳和四海圣恩宽。 增龄更藉椒觞劝,应俗先传彩胜看。 喜并德邻能枉驾,正依云阙共弹冠。
旧日并辞金马客,天书荣召似君稀。 独怜一鹤归瀛岛,却领群星入太微。 西台执法摇霜笔,东掖趋朝著豸衣。 共说为儒堪重寄,益看吾道有光辉。
西蜀旬宣惟我祖,簪缨馀泽到诸孙。 琅函锦字尚书诰,秀水钤山世德门。 蓬舍尽堪容驷马,圭田元可荐蘋蘩。 四年两度逢恩庆,重见天光贲九原。