晁补之
猜您喜欢
新吟忽有寄,千里到荆门。 落日云初碧,残年眼正昏。 已为难敌手,谁更入深论。 后信多相寄,吾生重此言。
林下高眠起,相招得句时。 开门流水入,静话鹭鸶知。 每许题成晚,多嫌雪阻期。 西斋坐来久,风竹撼疏篱。
刚有峨嵋念,秋来锡欲飞。 会抛湘寺去,便逐蜀帆归。 难世堪言善,闲人合见机。 殷勤别诸友,莫厌楚江薇。
南去谒诸侯,名山亦得游。 便应寻瀑布,乘兴上岣嵝。 高鸟随云起,寒星向地流。 相思应北望,天晚石桥头。
莫问年将朽,加餐已不多。 形容浑瘦削,行止强牵拖。 死也何忧恼,生而有咏歌。 侯门终谢去,却扫旧松萝。