葛胜仲
猜您喜欢
湖山佳致百年身,一半相忘醉里春。 华诞每逢南极老,清风自拟北窗人。 镜中白发秋容澹,蓠下黄花晚节新。 有客朝回望乡拜,太山高绝近星辰。
郊原秋日景凄其,三径黄风晚更滋。 为惜子瞻淹宦久,故应元亮去官迟。 东篱晚节兴怀感,南国佳人入梦思。 晓露晨霜易衰歇,岁寒心事更谁知。
自是宾贤偶,由来治理宜。 都将良相业,敛作上工医。 内鉴悬金匮,心田产玉芝。 静山门下客,十病九怀思。
奎壁腾辉蚤,钧衡入聘新。 由来斲轮手,解识运斤人。 剖璞求良玉,扬澜起伏鳞。 至今天上榜,多是鹿鸣宾。
积雪空林晚乍晴,小窗孤榻罢韩檠。 光摇竹简芸窗净,寒入梅花纸帐清。 坐久却疑更漏断,夜深兼借月华明。 洛阳旧隐如相问,为报袁安素业成。