闻临淄公薨的拼音版

  • wén
    lín
    gōng
    hōng
  • méi
    yáo
    chén
  •  
     
     
     
    zhì
    guǐ
    shí
    èr
    yuè
    yǒu
    rén
    huǒ
    fàn
    fáng
    máng
    shè
    gōu
    qián
    ér
    shàng
    xiàng
    huò
    fēi
    chén
    shuí
    dāng
  •  
     
     
     
    zuó
    wén
    tài
    zǎi
    tiān
    dào
    ér
    wèi
    guī
    sān
    bài
    zhāng
  •  
     
     
     
    tài
    zǎi
    de
    qǐng
    ér
    huáng
    jīn
    bǎi
    liǎng
    wéi
    shòu
    寿
    jiàn
    guān
    shǐ
    yóu
    qiáng
  •  
     
     
     
    míng
    nián
    mèng
    zōu
    lín
    gōng
    hōng
    guǒ
    rán
    bāng
    guó
    ráo
    dòng
    liáng
  •  
     
     
     
    shén
    shàn
    yào
    zhī
    bǐng
    mìng
    yǒu
    duǎn
    cháng
    gōng
    shí
    sān
    suì
    ér
    xiān
    wèi
    xiào
    jiǔ
    líng
    xiāng
    táng
  •  
     
     
     
    hòu
    yóu
    shí
    fèng
    jìn
    lín
    dēng
    shū
    é
    pèi
    xiāng
    yìn
    miào
    táng
  •  
     
     
     
    chū
    fān
    liú
    shǒu
    liǎng
    mín
    yǒng
    yíng
    kāng
    zhuāng
    guān
    wèi
    hóu
    shé
    xūn
    jué
    pǐn
    jīng
    yán
    jiǎng
    zūn
    xiāo
    kuāng
  •  
     
     
     
    nián
    shùn
    ěr
    wéi
    yāo
    wén
    bǎi
    juǎn
    cún
    jiān
    xiāng
    sūn
    shēn
    shēn
    tóng
    yàn
    háng
    èr
    guì
    婿
    yáng
  •  
     
     
     
    wèi
    zhī
    guī
    zàng
    xiāng
    lín
    chuān
    sōng
    bǎi
    ān
    wàng
    wèi
    cuī
    gān
    cháng
    lèi
    zuò
    chūn
    bēi
    liáng
  •  
     
     
     
    jīng
    guī
    tiān
    wèi
    xīng
    xiù
    宿
    hái
    gāo
    zhāng
    guī
    wèi
    huì
    zhǐ
    miè
    xiāng
  •  
     
     
     
    bēi
    míng
    shuí
    néng
    jǐn
    měi
    wèi
    chuán
    wàn
    ōu
    yáng
梅尧臣介绍和梅尧臣诗词大全

梅尧臣

梅尧臣,字圣俞,世称宛陵先生,汉族,宣州宣城(今安徽省宣城市宣州区)人。北宋著名现实主义诗人,给事中梅询从子。初以恩荫补桐城主簿,历镇安军节度判官。于皇祐三年(1051年)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为......
复制作者 梅尧臣
猜您喜欢

重云李观疾赠之

形式:

天行失其度,阴气来干阳。 重云闭白日,炎燠成寒凉。 小人但咨怨,君子惟忧伤。 饮食为减少,身体岂宁康。 此志诚足贵,惧非职所当。 藜羹尚如此,肉食安可尝。 穷冬百草死,幽桂乃芬芳。 且况天地间,大运自有常。 劝君善饮食,鸾凤本高翔。

复制 韩愈 《重云李观疾赠之》

江汉答孟郊

形式:

江汉虽云广,乘舟渡无艰。 流沙信难行,马足常往还。 凄风结冲波,狐裘能御寒。 终宵处幽室,华烛光烂烂。 苟能行忠信,可以居夷蛮。 嗟余与夫子,此义每所敦。 何为复见赠,缱绻在不谖。

复制 韩愈 《江汉答孟郊》

长安交游者赠孟郊

形式:

长安交游者,贫富各有徒。 亲朋相过时,亦各有以娱。 陋室有文史,高门有笙竽。 何能辨荣悴,且欲分贤愚。

复制 韩愈 《长安交游者赠孟郊》

岐山下二首

形式:

谁谓我有耳,不闻凤皇鸣。 朅来岐山下,日暮边鸿惊。

复制 韩愈 《岐山下二首》
类型:

北极赠李观

形式:

北极有羁羽,南溟有沈鳞。 川源浩浩隔,影响两无因。 风云一朝会,变化成一身。 谁言道里远,感激疾如神。 我年二十五,求友昧其人。 哀歌西京市,乃与夫子亲。 所尚苟同趋,贤愚岂异伦。 方为金石姿,万世无缁磷。 无为儿女态,憔悴悲贱贫。

复制 韩愈 《北极赠李观》