周紫芝
猜您喜欢
谁道田家不读书,一门孝行与人殊。 直将自已通天地,岂是无心惜体肤。 人愿生儿皆似此,神如祐善肯忘吾。 勉哉一念勤推广,已办嘉名里巷呼。
自怜凡骨未能仙,每对仙都辄爽然。 序齿十年兄弟行,论交一日友朋缘。 干戈满地心忧国,事业弥天世急贤。 已把封章排紫闼,未容问舍与求田。
事从尘世去,心共白云闲。 不作游山计,朝朝饱看山。
结亭故事重拈出,领略匡庐高更高。 身在山中迷面目,心游局外见分毫。 平湖雪意漫天急,古木风声卷地号。 此地徐徐鼛鼓节,知公一念在民劳。
长空万里普光明,此地缘何独著灵。 不是天晴窥白日,爱他月黑满疏星。 石松有子能呈巧,金囤无沙似遁形。 蓦地回头千万点,谛观顿使我心醒。