林则徐
猜您喜欢
洗泉凡几叠,不觉庋云高。 密藓飞炎雪,低松散海涛。 人天多聚锡,星汉想容舠。 宿向定僧夜,莫教尘梦劳。
药阑香露净无尘,病骨空惊坠叶新。 驷马欲留寻野径,骊驹归去怅离津。 萸房何用登高佩,桑落偏宜漉酒巾。 解赋鸿声与秋色,渚蘋北望正愁人。
百堞流云几共听,铜鐎吹恨梦频醒。 闻因夕籁心偏远,话入名山眼渐青。 屈戌隐香披古帙,罘罳笼玉照新醽。 更寻周易超无象,未及秦灰是此城。
攀厓蹑峤俯晴江,探得灵岩映八窗。 揽桂岂烦云作幔,听松宁辨石为淙。 霞觞避俗情偏惬,彩笔逢人气未降。 自是桃花难可再,那能归去命渔艭。
蜗径千寻雪藓封,水晶宫殿转重重。 淙潭递写莲花漏,响石虚飘桐木钟。 谁信琅函开异叟,且将绛节附山童。 慵来还问云霖外,得驭陂前几尺龙。