猜您喜欢
佩我衔珠刀,孤行戛谁傍? 托命兵燹馀,有志未能壮。 忆昔携长镵,避乱走烟瘴。 归寻杜陵屋,门户析以荡。 赤趼寻野薇,奚能补所养? 亲老弟妹稚,幼子襁褓中。 未应荒巢乌,来逐云天鸿。 天高罡风寒,折翼还如何? 萧索大田稼,遗穗今无多。 瀛弱不可渡,归当老林阿。 中道逢故群,引吭聊一歌。
张子如我穷,亦复如我骄。 本无过人才,未肯轻人邀。 夙昔期闭门,誓以铁铸牢。 不作琼树枝,委土何妨茅? 诗书难煮烹,在室谪渐交。 聊援冯妇例,攘臂行于郊。 子行方八月,饯子沽浊醪。 张帆已在岸,座上歌且箫。 斯时江城雨,激之风如潮。 落叶飒有声,与雁空中飘。 雁声催送君,未别心先遥。 预愁城西山,阻梦千尺高。 得君一纸书,累我十日劳。 傍灯屡翻覆,烙面忘其焦。 在君远忆心,羡我安蓬蒿。 燕马就齐粟,数在吾难逃。 近腊天为冰,冻地成不毛。 纤钜各敛蛰,大渤孤萍漂。 但留灯若君,与我相依撩。 君或忆我形,瘦鹳啼霜巢。 修篁拄直干,斜受东风挠。 破匣思切蔬,咄嗟吾怨刀。 及今时序迁,天末当回桡。 安知跅弛者,尚蹴南海鳌。 明朝破雪归,穷巷重子遭。 应将新泪痕,各各验绨袍。 日月递经纬,东流水滔滔。 灵均同滥觞,后世无真骚。 惟我与子心,万苦相漆胶。 桃李虽可娱,勉哉松柏雕。
昨宵梦落大庾岭,星辰不高万籁静。 美人剪碎蝴蝶衣,散为玉云照千顷。 晓来天影如碧绡,奇采尚在空中摇。 神有所注恐其逝,急拓长笺扫窗翳。 一枝两枝脱笔生,六七枝成更凝睇。 恐有灵姿媚煞人,叹尔胡天复胡帝。 回笔故作倔强枝,千丈而落有石势。 千牛力挽不得转,又恐旁人厌粗厉。 吁嗟乎,柔茹刚吐吾两难,间以一箭湘江兰。 莫怜娟好如女鬟,劲弓百石兼能弯。 画成弃取听人意,置酒且看门外山,山中之云何其闲。