古荆篇的拼音版

  • jīng
    piān
  • yuán
    hóng
    dào
  •  
     
     
     
    nián
    nián
    sān
    yuè
    fēi
    táo
    huā
    chǔ
    wáng
    gōng
    dòu
    fán
    huá
    yún
    lián
    shǔ
    dào
    sān
    qiān
    liǔ
    jiāng
    shí
    wàn
    jiā
  •  
     
     
     
    dān
    lóu
    xiù
    huǎng
    cháo
    fēi
    yàn
    qīng
    wén
    chuāng
    shuì
    guī
    yàn
    děng
    xián
    jiāng
    chéng
    chūn
    zǎo
  •  
     
     
     
    dōng
    fēng
    xiāng
    huān
    huā
    luò
    xiāng
    shù
    wáng
    sūn
    xié
    dàn
    yǐng
    mén
    西
    shào
    nián
    jiè
    zhāng
    tái
  •  
     
     
     
    shào
    nián
    jiǎo
    jiǎo
    míng
    dōu
    ér
    diāo
    ān
    zhū
    lēi
    huáng
    jīn
    cǎi
    sāng
    shàng
    qīng
    lóng
    hóng
    fěn
    lóu
    zhōng
    bái
    zhù
  •  
     
     
     
    bái
    zhù
    绿
    shuǐ
    wèi
    jūn
    qīng
    chūn
    huán
    pèi
    liú
    shuǐ
    dōng
    chéng
    guǎn
    jiē
    西
    chéng
    xiāng
    háo
    huá
    zhū
  •  
     
     
     
    xiá
    fēi
    yīng
    dào
    bàng
    jiā
    rén
    mài
    xiào
    chuí
    yáng
    chuí
    yáng
    èr
    yuè
    yǐn
    zhū
    lóu
    jiā
    jiā
    yàn
    lóu
    shàng
    tou
  •  
     
     
     
    xuān
    tián
    cháo
    sòng
    jiǔ
    guǎn
    xián
    cáo
    cáng
    gōu
    fán
    xián
    guǎn
    chū
    lán
    huā
    shào
    yuàn
    chūn
    cán
  •  
     
     
     
    táo
    huā
    yàn
    yàn
    chéng
    xuè
    lán
    zhù
    màn
    màn
    huǒ
    sòng
    hán
    xiǎo
    fēng
    yáng
    liǔ
    chāng
    qiū
    yuè
    tóng
    jīn
    jǐng
    lán
  •  
     
     
     
    qiū
    yuè
    chūn
    huā
    duàn
    jué
    mén
    qián
    jiǔ
    huí
    zhé
    yuàn
    zuò
    yáng
    tái
    hòu
    yún
    shuí
    lián
    luò
    shuǐ
    fēng
    zhōng
    xuě
  •  
     
     
     
    yáng
    tái
    luò
    shuǐ
    mèng
    kōng
    zhǎng
    shì
    chàng
    jiā
    dài
    mào
    chuáng
    xuǎn
    dōng
    jiā
    jiā
    shū
    mèi
    què
    yán
    西
    hǎo
    ér
    láng
  •  
     
     
     
    zhī
    chéng
    jǐn
    dié
    zhǒng
    qīng
    fèng
    huáng
    yóu
    rén
    liàn
    liàn
    qióng
    biàn
    jiāng
    chéng
    chūn
    wàn
  •  
     
     
     
    zhǐ
    jiě
    bīn
    cóng
    shì
    yún
    nián
    guāng
    shǐ
    huā
    kāi
    huā
    luò
    jiǒng
    shēng
    chóu
    yǐng
    shù
    yān
    yún
    qiū
  •  
     
     
     
    huò
    shì
    gōng
    míng
    chéng
    mèng
    mèi
    liáng
    wáng
    tái
    guǎn
    kōng
    shān
    qiū
    róng
    fān
    jìng
    yán
    zuó
    xiāo
    ruò
    shuǐ
    jīn
    kūn
    lún
  •  
     
     
     
    rén
    gèng
    西
    zhōu
    yǒu
    què
    hái
    dēng
    shì
    mén
    hàn
    ēn
    qiǎn
    tiān
    báo
    bǎi
    nián
    guàn
    dài
    zuò
    xiāo
    suǒ
  •  
     
     
     
    shí
    chéng
    yān
    yún
    jīn
    zhāo
    shī
    shì
    wěi
    qīng
    é
    hào
    chǐ
    齿
    jià
    rén
    jīn
    chuáng
    wèi
    shuí
    zuò
  •  
     
     
     
    zāi
    guī
    lái
    chǔ
    guó
    fēi
    bǎo
    jīng
    shān
    kōng
    yǒu
    āi
    jūn
    kàn
    bái
    xuě
    yáng
    chūn
    diào
    qiān
    zǎi
    hái
    tuī
    zuò
    cái
袁宏道介绍和袁宏道诗词大全

袁宏道

袁宏道,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。湖广公安(今属湖北省公安县)人。万历二十年(1592年)进士,历任吴县知县、礼部主事、吏部验封司主事、稽勋郎中、国子博士等职,世人认为是三兄弟中成就最高者。他是......
复制作者 袁宏道
猜您喜欢

七言记德诗三十首谨献司徒相公 其二 笔法

形式:

见说书窗暂卧龙,神传妙诀助奇锋。 也知外国人争学,惟恨无因乞手踪。

复制 崔致远 《七言记德诗三十首谨献司徒相公 其二 笔法》

七言记德诗三十首谨献司徒相公 其十四 天威径

形式:

凿断龙门犹劳身,擘分华岳徒称神。 如何劈开海山道,坐令八国争来宾。

复制 崔致远 《七言记德诗三十首谨献司徒相公 其十四 天威径》

七言记德诗三十首谨献司徒相公 其十一 生祠

形式:

古来难化是蛮夷,交趾何人得去思。 万代圣朝青史上,独传溪洞立生祠。

复制 崔致远 《七言记德诗三十首谨献司徒相公 其十一 生祠》

行次山阳续家太尉寄赐衣段令充归觐续寿信物谨以诗谢

形式:

自古虽夸昼锦行,长卿翁子占虚名。 既传国信兼家信,不独家荣国亦荣。 万里始成归去计,一心先算却来程。 望中遥想深恩处,三朵仙山目畔横。

复制 崔致远 《行次山阳续家太尉寄赐衣段令充归觐续寿信物谨以诗谢》
类型:

中和甲辰年冬十月,奉使东泛,泊舟于大珠山下。凡所入目,命为篇名,啸月吟风,贮成十首寄高员外 其九 红叶树

形式:

白云岩畔立仙姝,一簇烟萝倚画图。 丽色也知于世有,闲情长得似君无。 宿妆含露疑垂泣,醉态迎风欲待扶。 吟对寒林却惆怅,山中犹自辨荣枯。

复制 崔致远 《中和甲辰年冬十月,奉使东泛,泊舟于大珠山下。凡所入目,命为篇名,啸月吟风,贮成十首寄高员外 其九 红叶树》
类型: