袁宏道
猜您喜欢
见说书窗暂卧龙,神传妙诀助奇锋。 也知外国人争学,惟恨无因乞手踪。
凿断龙门犹劳身,擘分华岳徒称神。 如何劈开海山道,坐令八国争来宾。
古来难化是蛮夷,交趾何人得去思。 万代圣朝青史上,独传溪洞立生祠。
自古虽夸昼锦行,长卿翁子占虚名。 既传国信兼家信,不独家荣国亦荣。 万里始成归去计,一心先算却来程。 望中遥想深恩处,三朵仙山目畔横。
白云岩畔立仙姝,一簇烟萝倚画图。 丽色也知于世有,闲情长得似君无。 宿妆含露疑垂泣,醉态迎风欲待扶。 吟对寒林却惆怅,山中犹自辨荣枯。