陈恭尹
猜您喜欢
婆娑千尺倚岩巅,隐隐虬姿拂远烟。 尤喜地灵泉脉润,独愁天阔昼阴偏。 孤根碍石盘弥固,直干凌霜老益坚。 臃肿不须逢匠伯,散材终得尽天年。
放形锄色恐成光,斲垩能令鼻不伤。 自信放鱼真得计,却怜挟策亦亡羊。 刃投有间多馀地,语到无言辄自忘。 扰扰世纷何足问,松窗终日独彷徨。
扁舟东下几时还,一席飞帆插羽翰。 回首严陵台上月,清风千古逼人寒。
身名于我两悠悠,形影相忘懒赠酬。 拟把一竿沧海去,飘然清世一虚舟。
簿书投老岂身谋,朱墨纷纷晚即休。 平世功名归稷禹,一瓢吾欲慕巢由。