陈恭尹
猜您喜欢
未能立得自家身,何暇将身更为人。 借使有求能尽与,也知方笑已生嗔。 器才满后须招损,镜太明时易受尘。 终日闭门无客至,近来鱼鸟却相亲。
颇觉参禅近有功,因空成色色成空。 色空静处如何说,且坐清凉境界中。
河豚挟鸩毒,杀人一脔足。 蒌蒿或济之,赤心置人腹。 方其在野中,卫青混奴仆。 及登君子堂,园绮成骨肉。 暴乾及为脯,拳曲猬毛缩。 寄君频咀嚼,去翳如折屋。
鹅湖山麓湛溪湄,华屋眈眈照绿漪。 子侄日为真率会,弟兄剩有唱酬诗。 杨花榆荚浑如许,苦笋樱桃正是时。 待酌西江援北斗,摩挲金狄与君期。
地秘岩藏骨,溪灵膝印痕。 虚床惟太姥,别席尽曾孙。 披牒秦朝远,遗坛汉祀存。 何时幔亭侧,重复见幢幡。