姚鼐
猜您喜欢
佐幕临戎旌旆间,五营无事万家闲。 风吹杨柳渐拂地,日映楼台欲下山。 绮席昼开留上客,朱门半掩拟重关。 当时不敢辞先醉,误逐群公倒载还。
年来桡客寄禅扉,多话贫居在翠微。 黄雀数声催柳变,清溪一路踏花归。 空林野寺经过少,落日深山伴侣稀。 负米到家春未尽,风萝闲扫钓鱼矶。
日暮秋风吹野花,上清归客意无涯。 桃源寂寂烟霞闭,天路悠悠星汉斜。 还似世人生白发,定知仙骨变黄芽。 东城南陌频相见,应是壶中别有家。
向来携酒共追攀,此日看云独未还。 不见山中人半载,依然松下屋三间。 峰攒仙境丹霞上,水绕渔矶绿玉湾。 却望夏洋怀二妙,满崖霜树晓斑斑。
万里江南一布衣,早将佳句动京畿。 徒闻子敬遗琴在,不见相如驷马归。 朔雪恐迷新冢草,秋风愁老故山薇。 玉堂知己能铭述,犹得精魂慰所依。