吴当
猜您喜欢
梦觉归心正郁陶,青荧灯火拥绨袍。 短檠却对颜何厚,长铗高弹气转豪。 入室寒螀鸣破壁,隔窗饥马龁空槽。 年来髀肉浑消尽,一事无成有底劳。
河阳白发近来添,行役劳劳岁已淹。 仕路黄杨何日进,宦情橄榄几时甜。 未妨徐邈时中圣,自笑东坡不受痁。 箕斗虚名将底用,慨然舒笑一掀髯。
君辞绛帐尸糟曲,公草玄经守薜萝。 一坐尽惊真俊尔,半生不语奈痴何。 清谈缓举玉如意,痛饮屡翻金叵罗。 眼界幸无俗物恼,释然一笑散千疴。
盘纡细路仅能通,断壑危桥渡几重。 横岭尽头方见寺,乱云深处忽闻钟。 黄昏古屋翻飞鼠,绿净寒潭隐蛰龙。 惭愧居僧还好客,邻家乞粟备晨舂。
日涉家园三五回,虚堂俯瞰碧溪隈。 酒杯有限愁难遣,诗句无穷花旋开。 多是春分迟社到,要教燕子趁时来。 风寒留雨迷杨柳,翠色迎晴拂旧埃。