汪元量
猜您喜欢
身在山中不见山,远随虎迹度松湾。 野桥断处岚烟尽,依旧泉流白石间。
一钵闲僧尔独依,殷勤莫负好春晖。 辽阳那得扬州鹤,自向晴窗补衲衣。
?毿双袖泪痕乾,何意偏怜范叔寒。 一榻云烟分半席,长宵拥毳共团圞。
世外情多见尔偏,红尘终日自仙仙。 家中时有闲茶饭,但见僧来不问钱。
颓垣荒草乱云横,野老仍传五国城。 欲拟招魂愁漠漠,何人能听杜鹃声。