周霆震
猜您喜欢
谁谓幽栖陋,茅茨足庇床。 雨便梧叶大,风度楝花香。 浴佛儿童喜,缫丝妇女忙。 朅来三十载,吾鬓固宜霜。
巢山避世纷,身隐万重云。 半谷传樵响,中林过鹿群。 虫锼叶成篆,风蹙水生纹。 不踏溪桥路,仙凡自此分。
人与鸦俱晓,天凭雁送秋。 极知生意尽,彊为汝曹留。 药饵倾残橐,风霜迫故裘。 倚屏搔短发,且复寄悠悠。
病去身差健,秋高气渐寒。 未甘常伏几,时作一凭阑。 玉粒炊粳软,香尘捣药残。 欣然顾儿辈,灯下语团栾。
老眼轻千乘,枯肠却八珍。 直令身潦倒,未害胆轮囷。 酒里遗浮世,书中见古人。 平生笑园绮,老踏帝城尘。