五忠咏的拼音版

  • zhōng
    yǒng
  • zhèng
    xiào
  •  
     
     
     
    zhì
    zhì
    gōng
    fèi
  •  
     
     
     
    jiā
    shā
    jìn
    zhōng
    chén
    miàn
    yǎng
    qīng
    tiān
    duàn
    shēng
  •  
     
     
     
    tīng
    běi
    rén
    chàng
    tán
    zhōu
    chéng
    shì
    tiě
    zhōu
    chéng
  •  
     
     
     
    èr
    chéng
    xiàng
    gōng
    tíng
    zhī
  •  
     
     
     
    jià
    tiáo
    tiáo
    běi
    xíng
    huái
    nán
    yóu
    shǒu
    jiǔ
    zhōu
    chéng
  •  
     
     
     
    zhǐ
    móu
    hǎi
    nán
    guī
    guó
    wàng
    de
    míng
  •  
     
     
     
    sān
    chá
    shǐ
    使
    jiāng
    gōng
    cái
  •  
     
     
     
    shā
    pán
    kòng
    bái
    zhòu
    yīn
    shǐ
    zhōng
    biàn
    shì
    jīng
    jīn
  •  
     
     
     
    zhí
    luò
    sān
    gēng
    yuè
    lái
    zuò
    jiāng
    jūn
    piàn
    xīn
  •  
     
     
     
    tǒng
    wáng
    gōng
    ān
    jié
  •  
     
     
     
    jiàn
    ér
    sān
    bǎi
    xiàn
    chén
    téng
    yǒng
    guò
    rén
  •  
     
     
     
    zhì
    zhí
    dāo
    wéi
    zéi
    yán
    zuò
    liǎng
    cháo
    chén
  •  
     
     
     
    suí
    jià
    nèi
    pín
    mǒu
    shì
  •  
     
     
     
    diàn
    殿
    chūn
    xiàn
    chén
    rěn
    jiāng
    shān
    huì
    zhēn
    shēn
  •  
     
     
     
    néng
    xíng
    nán
    nán
    xíng
    shì
    xiū
    shā
    cháo
    zhōng
    tóu
    rén
郑思肖介绍和郑思肖诗词大全

郑思肖

宋末元初诗人、画家,福州连江(今福建连江县)人,字所南,号忆翁,一号三外野人。少为太学上舍生,应博学宏词科。元兵南下,痛国事日非,叩阙上书,不报。宋亡,隐居吴下(今江苏苏州),寄食城南报国寺。坐卧未尝......
复制作者 郑思肖
猜您喜欢

颂古五十三首 其十八

形式:

山忘孤峻玉忘瑕,到处仙源是我家。 堪笑葛洪曾未悟,远从勾漏问丹砂。

复制 释文礼 《颂古五十三首 其十八》

颂古五十三首 其八

形式:

强将不识鼓唇牙,胡语如何乱得华。 若使老萧皮有血,定应赶逐过流沙。

复制 释文礼 《颂古五十三首 其八》
类型:

颂古五十三首 其二

形式:

雪岭六年修苦行,今朝打失主人公。 普天匝地无寻处,百亿分身是脱空。

复制 释文礼 《颂古五十三首 其二》

颂古五十三首 其十七

形式:

薤歌声咽些声长,听得哀哀忽断肠。 依旧红轮西畔没,大千无地著凄凉。

复制 释文礼 《颂古五十三首 其十七》

送晦岩佛光法师归天竺 其一

形式:

飏下天台故纸堆,为搜言外蒋山来。 浙翁拶到无栖泊,谓实情忘撒手回。

复制 释文礼 《送晦岩佛光法师归天竺 其一》