王鏊
猜您喜欢
梅花半落惜愆期,独立东轩盼绿枝。 绣得香囊谁与赠,挑因罗袜欲成痴。 月移窗外无人至,雨滴帘前有梦知。 如此蛾眉常寂寂,教他那得不相思。
少小曾经爱远峰,偷将黛笔画眉容。 镜台素许争交聘,鬓粉谁知枉自浓。 含意多年偏独诉,寻芳何处可相逢。 不情不绪风光过,暗落容颜老阿侬。
故乡山水露依稀,一夜风帆去似飞。 晚浦更无船并宿,寒塘好与月相依。 不知谢客离肠断,争得东阳病骨肥。 唯有别时时不忘,河梁落日上征衣。
自惜娇姿倚绿窗,幽情镇日蹙眉双。 为怜春气迷三月,惹得秋思填一腔。 鸿鹄怨孤摩楚岫,英皇恨寡泣湘江。 花花叶叶相当对,不管杨枝委废矼。
周郎顾曲纵殷勤,未必怜卿赠麝薰。 江水不流思暮雨,巫山何处望朝云。 难消渴疾相如病,欲去狂心蕙素焚。 太息天边无可寄,锦中枉自织回文。