阳山大石联句的拼音版

  • yáng
    shān
    shí
    lián
  • wáng
    ào
  •  
     
     
     
    jùn
    wéi
    sōng
    gāo
    cháng
    wén
    sòng
  •  
     
     
     
    shí
    jīn
    zhě
    wéi
    shì
    ruò
    zhī
    gòng
  •  
     
     
     
    ǒu
    lái
    shì
    chūn
    zàn
    ěr
    jiě
    chén
    kòng
  •  
     
     
     
    dēng
    yuán
    huí
    mén
    shù
    zhēng
    wēng
  •  
     
     
     
    dié
    chù
    wèi
    shān
    ya
    rán
    chéng
    dòng
  •  
     
     
     
    héng
    chén
    lèi
    niè
    pán
    fēn
    zhì
    wēng
    zhòng
  •  
     
     
     
    jiū
    jiū
    yuán
    bēi
    tiē
    tiē
    niǎo
    fēi
    kǒng
  •  
     
     
     
    yuè
    zhì
    xiáng
    jīn
    liú
    yǒu
    è
    shèng
    tiě
    dòng
  •  
     
     
     
    huà
    gōng
    shú
    rán
    qián
    zōng
  •  
     
     
     
    zhěng
    hái
    shuí
    yíng
    shuí
    sòng
  •  
     
     
     
    yáng
    shān
    huà
    zhōng
    kāi
    lǐn
    páng
    cóng
  •  
     
     
     
    líng
    tóng
    chái
    yáng
    zhēn
    zhǒng
  •  
     
     
     
    yǎng
    kuī
    tiān
    què
    kūn
    wéi
    zhòng
  •  
     
     
     
    dūn
    jiāng
    niè
    bēn
    měng
    nán
    kòng
  •  
     
     
     
    yǒu
    bìng
    ruò
    jiān
    suí
    huò
    fēn
    dòu
    sòng
  •  
     
     
     
    lóng
    xiàng
    zhěng
    yán
    shēng
    shī
    jiā
    xiàng
  •  
     
     
     
    záo
    shén
    gōng
    liàn
    dài
    huáng
    yòng
  •  
     
     
     
    yán
    yán
    mèng
    kǎn
    kǎn
    gòng
  •  
     
     
     
    zhōu
    biān
    lóu
    suì
    chuí
    jiāng
    shàng
    chéng
    wèng
  •  
     
     
     
    píng
    yān
    huò
    yán
    jìn
    pēng
    ěr
    shū
    xiāo
    sòng
  •  
     
     
     
    dīng
    ān
    néng
    bǎi
    shén
    xiāng
    fèng
  •  
     
     
     
    dài
    lài
    kūn
    jīng
    diǎn
    huà
    xiè
    qiān
    gǒng
  •  
     
     
     
    zhī
    qīng
    rèn
    cái
    kān
    zhōng
  •  
     
     
     
    jué
    guǐ
    jīng
    xiù
    jié
    tiān
    suǒ
    zòng
  •  
     
     
     
    hǎo
    shì
    lái
    zhòng
    xún
    jiā
    shí
    fěng
  •  
     
     
     
    níng
    néng
    jiǎo
    jiǎn
    qiě
    tóu
    tòng
  •  
     
     
     
    qín
    chán
    ǒu
    hàn
    fēng
    dāng
    shǐ
    yōng
  •  
     
     
     
    káng
    fēi
    jiǔ
    dǐng
    xióng
    zhēn
    gōng
  •  
     
     
     
    duō
    chì
    lǎo
    lái
    fèng
  •  
     
     
     
    tài
    yǐn
    jiàn
    wēi
    yuǎn
    shān
    cháo
    zhòng
  •  
     
     
     
    shěn
    chuán
    wēi
    qiáng
    bài
    héng
    shé
    dòng
  •  
     
     
     
    tái
    chéng
    téng
    dào
    chuān
    穿
    fèng
  •  
     
     
     
    xià
    dào
    xuán
    qiàn
    kōng
    páng
    huò
    yōng
  •  
     
     
     
    líng
    jīng
    nán
    suō
    xīn
    dòng
  •  
     
     
     
    màn
    tíng
    wēi
    guān
    diān
    fàn
    qiǎo
    kōng
  •  
     
     
     
    jiǔ
    hào
    yuán
    qín
    shí
    nòng
  •  
     
     
     
    yún
    shēng
    diàn
    殿
    fēng
    zhōng
    qìng
    hóng
  •  
     
     
     
    shàng
    guān
    jiǔ
    zhòng
    xià
    jiè
    shì
    hòng
  •  
     
     
     
    zhōng
    quán
    xiōng
    yǒu
    yún
    mèng
  •  
     
     
     
    biàn
    便
    dāng
    jié
    yōu
    cǎi
    xié
    dàng
    yuè
    fèng
王鏊介绍和王鏊诗词大全

王鏊

明苏州府吴县人,字济之。十六岁时,国子监诸生即传诵其文。成化十一年进士,授编修。闭门读书,远避权势。本与外戚寿宁侯张峦有连,亦不相往来。弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎。以忧去。正德初进户部尚书......
复制作者 王鏊
猜您喜欢

和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首

形式:

切切寒虫常在耳,未识词源万斛水。 忽开玉轴见奇文,光怪摩空乱眸子。 太傅江左风流人,灵运在家元不嗔。 家世千年今复振,落笔飘飘语更真。 顿足忘言惊妙绝,欲续貂蝉恨才拙。 铅刀那敢望神剑,舒屈无方岂常铁。

复制 邓肃 《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首》

和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首

形式:

穷居如将豆塞耳,一泓自足牛蹄水。 那知邻境有人豪,笑观造化但儿子。 笔端万字惊倒人,春色秋风随喜嗔。 一读锦囊殆仙去,欲借云軿遂朝真。 更当负笈慰愁绝,凭公一扫平生拙。 门人益亲自得回,会观踏破门限铁。

复制 邓肃 《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首》

和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首

形式:

世上区区蝇狗耳,不复解缨濯清水。 只知贪雀不留珠,可怜认贼翻为子。 珍重谢公天下人,冷居林泉曾不嗔。 云烟万木观不足,却把新诗为写真。 高节凌云亦奇绝,不绾六印未为拙。 何妨笑学杜陵翁,只有布衾冷似铁。

复制 邓肃 《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首》

和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首

形式:

仕途例皆谄笑耳,随盘方圆无定水。 前年天子思奇才,霜台曾擢古君子。 泛观中外傥非人,发上冲冠聊一嗔。 那顾城狐并社鼠,好恶无私喜怒真。 底事年来迹又绝,笑遁林泉似藏拙。 凭谁去斩佞臣头,请公速铸楚山铁。

复制 邓肃 《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首》
类型:

和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首

形式:

四海纷纷筝笛耳,谁识子期志流水。 韵高调古自难酬,得意政须副墨子。 我公声价第一人,积薪居上笑不嗔。 但将佳句妙今古,逝变雕虫返太真。 孟轲尝续吾道绝,功与神禹论工拙。 先生今复回狂澜,岂减旌阳柱铸铁。

复制 邓肃 《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首》