宋讷
猜您喜欢
谁把高名榜翠微,先师亲笔写泉扉。 白沙门下多牙笏,黄叶堆中一布衣。 古道静观宜往复,大贤遗泽尚依稀。 清风留在山南北,社日儿郎荐蕨薇。
独木桥边溪水清,扁舟来往早潮生。 就园尝果逢僧至,下榻看山引鹤行。 高士一身皆道骨,大儿九岁有诗名。 此中莫道无征战,家养莎鸡教用兵。
兀坐空林远思兴,闲心时复在高朋。 重经旧路成生客,笑向旁人认老僧。 沧海偶来甜鹤梦,青山归去忆渔灯。 相逢况是论心地,莫怪频频说上乘。
恨不从师岁又徂,东风吹雨满长途。 袖中珍重三年札,静处寻思半字无。 冷榻朝眠新梦少,名场久别寸心枯。 春来若问山中事,篱隙初栽五石瓠。
自斫枯桐被七丝,孤音何处问钟期。 下山正值弹琴宰,岐路聊为别鹤辞。 青嶂一枰仙客奕,黄柑千树使君祠。 归来定卜愚溪住,迟我他年访戴逵。