猜您喜欢
涌翠岂兰亭,唐峰非山阴, 一渠疏曲水,四野成茂林。 对此坐叹息,超然起遐心。 当年诸王集,幽情畅登临。 虚旷非远识,绝胜名利襟。 近代翁李游,至理穷高深。 云何夸毗子,清谈且駸駸。 抗志有近远,抚事无古今。 此日复何日,有酒始酌斟。 援琴不敢发,谁欤为知音。
庐峰几千仞,中有云一龛。 幽幽遯世人,诛茅绍为庵。 我尝造其间,追寻极幽探。 山中满兰蕙,谷口罗松杉。 更有药圃畦,种菊杞与甘, 疗疾还延年,未数菊水潭。 百年未云久,涧草空毵毵。 我居北涧北,子住南涧南。 偶然比邻并,妙处谁能参。 古来种菊人,祗言晋陶潜。 当年移南村,北地何所躭。 亦曰素心人,可与共晤谈。 云何舍之去,我怀殊未谙。 八表方停云,处处迷征骖。 何如且归来,理此荒径三。 岁晚永为伴,青松冠前岩。 唐人爱牡丹,末俗亦易酣。 保此霜下杰,毋令涧怀惭。 万古晋徵士,可使顽夫廉。 题作柴桑人,纲目书法严。 我欲质巾几,白云满虚檐。