送张子参募兵真定诸郡的拼音版

  • sòng
    zhāng
    zi
    cān
    bīng
    zhēn
    dìng
    zhū
    jùn
  • pān
    lóng
  •  
     
     
     
    mén
    zài
    fēng
    chén
    zhōng
    xiōng
    huǒ
    zhào
    西
    shān
    hóng
  •  
     
     
     
    zhān
    xiāng
    wàng
    chì
    xiàn
    ài
    xiāo
    wèi
    yàn
    shén
    kōng
  •  
     
     
     
    jūn
    wáng
    guò
    láng
    shǔ
    shì
    chén
    è
    wàn
    tán
    biān
    gōng
  •  
     
     
     
    měi
    fàn
    wàng
    鹿
    zhàn
    qiān
    jīn
    xiān
    huá
    yáng
    gōng
  •  
     
     
     
    hán
    dān
    shào
    nián
    yóu
    xiá
    zi
    yāo
    jiān
    shǒu
    xuán
    qiū
    shuǐ
  •  
     
     
     
    chū
    shēn
    yuàn
    shǔ
    lín
    ér
    héng
    xíng
    shì
    duó
    chán
    lěi
  •  
     
     
     
    téng
    zhuāng
    bié
    zòng
    chǎng
    shì
    jiǔ
    cháo
    xié
  •  
     
     
     
    shàng
    fēng
    yún
    zhèn
    chéng
    zhàng
    qián
    jiǎo
    sān
    jūn
  •  
     
     
     
    rén
    xīn
    guì
    chǒng
    xuān
    chí
    luàn
    hòu
    gāo
    míng
    zhòng
    shǐ
    zhī
  •  
     
     
     
    guó
    shì
    jiàn
    kàn
    tóu
    zhì
    zhǔ
    ēn
    kuàng
    qǐng
    yīng
    wèi
  •  
     
     
     
    tiān
    hán
    héng
    yuè
    cháng
    jiàn
    xuě
    mǎn
    tuó
    yōng
  •  
     
     
     
    guī
    lái
    hàn
    yuàn
    shēng
    chūn
    cǎo
    jiàn
    ěr
    lùn
    bīng
    sàn
    chí
李攀龙介绍和李攀龙诗词大全

李攀龙

明山东历城人,字于鳞,号沧溟。少孤家贫,嗜诗歌,厌训诂之学,日读古书,里人目为狂生。嘉靖二十三年进士。授刑部广东司主事,擢陕西提学副使,累迁河南按察使。母丧,心痛病卒。官郎署时,与谢榛、吴维岳、梁有誉......
复制作者 李攀龙
猜您喜欢

颂古四十首 其三十二

形式:

残羹馊饭,无处安著。 换手搥胸,劈头盖却。 两个无孔铁槌,一样无绳自缚。

复制 释守珣 《颂古四十首 其三十二》

颂古四十首 其三十九

形式:

泥水未分红菡萏,雨馀先透碧波香。 千般意路终难会,一著归根便厮当。

复制 释守珣 《颂古四十首 其三十九》

颂古四十首 其三十六

形式:

问佛唯言乾屎橛,非独抽钉兼拔楔。 不是韶阳老古锥,争得亲言出亲舌。

复制 释守珣 《颂古四十首 其三十六》

颂古四十首 其三十三

形式:

发足超方,地头亲到。 遇著险峻道途,杀活杖子变豹。 米仓大路平如砥,未免漆桶里著到。 不搽红粉也风流,大抵还他肌骨好。

复制 释守珣 《颂古四十首 其三十三》

颂古四十首 其三十七

形式:

鼠既不灵,官马相踏。 借使乘风,厮挨厮拶。 干戈中立太平基,凛凛嘉声振兰若。

复制 释守珣 《颂古四十首 其三十七》