猜您喜欢
眼前今古泪交颐,天远楼高宋玉悲。 满院落花从覆地,旧山残烧几侵篱。风飘玉笛凄初断,云破霜鸿欲度迟。 纵有芳尊心不醉,更应无处展愁眉。
生涯心事已蹉跎,敢向明时叩角歌。 游客寂寥缄远恨,故园零落泣沧波。 晴云古木月初上,残角山城晚更多。 旧里若为归去好,破斋残径闭烟萝。
重叠愁肠只自知,多情兼与病相宜。寒泉泻意琴三尺,花影横窗月一枝。 为客正当传雁日,前程况是听猿时。山行水宿水知远,空向沧江梦所思。
丘壑偏宜隐者居,萧疏短发映清渠。 从来裘马饶攀桂,不道山林笑学竽。花覆残棋人散后,酒醒孤枕雁来初。 茫茫归路在何处,空有西风锁敝庐。
数亩池塘近杜陵,西岩一室映疏藤。 水声入夜静堪听,山色逢秋始可登。 松下恋巢寒雨鹤,溪边扫叶夕阳僧。尘冠却挂知閒事,移住中峰再上层。