胡应麟
猜您喜欢
秋风有寒意,所忧在农时。 苦雨日以至,吴棉摧可悲。 藤轩积阴黯,湿晕生书帷。 老干若梯磴,静夜腾鼪狸。 可怜双鹊来,不敢栖虬枝。 腐草知多少,为萤争飞追。 微明亟自炫,遑计霜雪期。 霜雪岂有择,无为长嗟咨。 木叶倏已脱,松柏雕总迟。
至喜亭边水势平,江山开展落帆轻。 灵旗暮雨湘累庙,火树银花步阐城。 客梦祇循鱼腹上,滩声还为虎牙惊。 楚天寥落乡音少,愁对元宵大月明。
汩汩涛波出广陵,关梁咫尺润州城。 送人万柳参差没,夺眼诸山次第生。 三楚暮云寒有思,九江落日浩无情。 劳生未厌听胡笛,愧煞中流击楫声。
夕阳滚滚海门涛,大将楼船暮雪高。 谁向天南扼天险,梵王宫殿压金鳌。
黄晖霭紫轪,索景驰金爵。 钟镛殷西清,球鼎閟东阁。 愔愔玉漏歇,幂幂金露落。 禁卫集駴鼓,将作散丹雘。 伊余躬休庆,肃佩趋禁钥。 未遗贡公荣,窃厕曼倩谑。 弇微泚貂珥,陋拙汗朱襮。 敢尘侧阶典,聊忝登池乐。 寄语隐雾豹,勿訾乘轩鹤。