胡应麟
猜您喜欢
舜葬苍梧的可知,九疑犹是后人思。 阿瞒不作瞒心事,何用累累多冢为。
已把堂名占蜀山,爱山犹叠石孱颜。 世间何事非儿戏,了得儿痴趁得闲。
老来为圃万缘轻,一见梅花眼倍明。 所恨平生无句眼,其如相与有诗情。
秋思凭高不易裁,阳和唤得故人来。 自怜梅萼成孤绝,借与春风一色开。
寒威逼重帏,皓彩堕庭戺。 不谓晦日愁,乃有丰年喜。 更长要深杯,客缓愧停己。 后来固自佳,不至犹可纪。 传香共分题,索笑惊落纸。 摩挲玉梅瓶,冻合西湖水。