胡应麟
猜您喜欢
登陴望阙叹拳空,时事浮云大海东。 绕郭溪声秋雨后,满楼山色夕阳中。 移家人困搬姜鼠,守土民愚负蝂虫。 一片热肠双冷眼,愁来只合问苍穹!
谆嘱弥留际,遗赀纳小星。 恐郎身复病,累妾目难瞑。 怕过伤心地,为延得道僧。 营斋发宏愿,绣佛写金经。
啸望高楼上,晨昏独尔思。 编诗伤往事,纵酒异当时。 路梗音书断,家贫去就迟。 元龙今健在,愿共采灵芝。
如此江山易怆神,干戈劫外寄闲身。 尘中难得三生契,壁上看来一局新; 深愧无才难报国,偷吟有句半伤春。 飞觞笑为林泉贺,著个书生作主人。
常恐归期缓,何堪阻去程。 雨随风骤至,云与月争行。 壁上孤灯淡,空中万马鸣。 故乡心滴碎,窗外破蕉声。