孙承恩
猜您喜欢
因人虽暂赏,分韵偶然成。 不道觥慵举,那知仆屡更。 老成关世道,交旧岂时情。 檐雨林逾静,桥风境过清。
两岸春风暖,山花水喷泉。 归期虽较晚,行乐肯输先。 来燕知犹未,宾鸿信欲遄。 故人诗送我,吟思满江天。
雾下疑成雨,檐低暗复明。 田家思一稔,王国虑多晴。 天岂预人事,世应容我耕。 凭轩归计定,只得待雷声。
扬糠新出米,打谷旋推禾。 健妇行茶碗,痴儿守饭箩。 一秋能饱未,终岁得闲么。 农事无终极,人生可奈何。
山水孤根畔,行吟不尽情。 花为天下白,人比圣之清。 冬日真无对,春风合主盟。 可怜香浩荡,岁岁落还生。