郭之奇
猜您喜欢
桥通流水绿溶溶,殿阁穹然镇象龙。 半壁石桥通雪窦,一龛丽室占雷峰。 挂岩屋似六和塔,入路门如九里松。 遥想空庭明月夜,浮屠桂树影重重。
琼叶半开童女颊,蕨芽初长小儿拳。 山中云雨虽无味,何似山河走暮烟。
欲为龙池游,束装戒蓐食。 鸡鸣天未曙,呼儿重蜡屐。 潆洄溯寒溪,确荦疲乱石。 迢迢万丈岭,宛转苍龙脊。 山高吐朝气,恍不辨咫尺。 俯听雷雨声,仰逐猿猱迹。 委蛇度花坞,绿净草可席。 喜如出笼槛,身轻飞鸟掷。 不辞双足茧,远探蛟龙窟。 传闻此山巅,旧有沧海色。 迩来三十年,潭湫变枯荻。 至今应江潮,尚浮鸥鹭集。 至理竟未解,对之空太息。 不如西湖游,挥篙泛瑶碧。
我来小小郡,爱此高高台。 前对苍筤竹,万竿球琳材。
危巅层阁倚云平,一凭阑干醉魄醒。 霁雨乱山生淡碧,带风寒竹有馀青。 孤猿傍石来深涧,幽鸟冲烟入画屏。 却让高僧占仙境,蓬莱不独在沧溟。