湛若水
猜您喜欢
巨松偃青盖,阅世岿独存。 颇疑古仙翁,藏丹在其根。 或是结灵药,百尺有伏鼋。 终随风雨化,不死何足言。
薄酒亦陶然,偃蹇涧石侧。 巾堕拄杖横,意象颇自得。 青山受落日,忽作玻瓈色。 踌躇不忍去,下磴天已黑。
一瓢小如茧,芳醪溢其中。醉此一市人,吾瓢故无穷。 不言术神奇,要是心广大。觞豆有德色,笑子乃尔隘。 岳阳楼中横笛声,分明为子说长生。金丹养成不自服,度尽世人朝玉京。
昔在南郑时,送客褒谷口。 金羁叱拨驹,玉碗蒲萄酒。 醉归涉漾水,鸣蝉在高柳。 回鞭指秦中,所惧壮心负。 人生岂易料,蹭蹬十年后。 蝉声恍如昔,而我已白首。 逆胡亡形具,舆地沦陷久。 岂无好少年,共取印如斗。
书剑万里行翩翩,度关登陇常慨然。射麋云梦最乐事,至今旷快思楚天。 落笔千言不加点,班荆百榼命割鲜。有时凭陵呼五白,笑人辛苦作太玄。 君不见将军昔忍跨下辱,京兆晚为人所怜。功名富贵自古只如此,不如驰射乐饮终残年。