程敏政
猜您喜欢
留都万雉最繁雄,人物风流古所同。 玉树玉笙亡国恨,桃根桃叶劫灰空。 重新观阙青冥外,依旧山川王气中。 好把清吟追太白,龙蟠虎踞美江东。
游丝横路网春晖,落絮飘扬未肯归。 绿满郊园梅子熟,昼长庭院燕雏飞。 登临供赋山分绣,扶病经时带减围。 更向江天买鱼具,轻蓑绝胜芰荷衣。
宰士雍容望最优,便期簪笔侍凝旒。 暂劳省户弥纶手,稍缓关中馈饷忧。 寓直文谟高内阁,褰帷仁政被南州。 龙蟠虎踞登临胜,天险防边得细筹。
我李柯条世有人,如兄器业自超伦。 岂容被褐常怀宝,好上烟霄早致身。 天气未佳欲寒食,朝廷有道政青春。 观光勿作迟迟去,桂玉何劳叹楚薪。
南国春回早,梅残已换年。 郊原青入眼,老境雪侵颠。 欲和归田赋,仍吟止酒篇。 苦无游宦乐,此兴寄林泉。