棣萼联辉楼的拼音版

  • è
    lián
    huī
    lóu
  • chéng
    mǐn
    zhèng
  •  
     
     
     
    dōng
    yǒu
    gāo
    lóu
    wèi
    wèn
    shuí
    suǒ
    yíng
  •  
     
     
     
    rén
    yán
    shèn
    jiā
    shēng
    zhòng
    rán
    chéng
  •  
     
     
     
    huán
    shù
    bǎi
    zhǐ
    zhōng
    yǒu
    sān
    xiōng
  •  
     
     
     
    xiāng
    jiāng
    ruò
    dǐng
    zhì
    dūn
    shǒu
    qíng
  •  
     
     
     
    cháo
    lóu
    shàng
    shū
    xūn
    chí
    míng
  •  
     
     
     
    宿
    lóu
    xià
    chuáng
    gòng
    bèi
    jiāng
    shēng
  •  
     
     
     
    zuò
    lìng
    qiáng
    zhě
    wàng
    wàng
    cán
    fēn
    jīng
  •  
     
     
     
    xián
    zāi
    tài
    shǐ
    shì
    huá
    cuī
    jiē
    xīn
    míng
  •  
     
     
     
    rén
    yuǎn
    yǒu
    chuí
    xiū
    zhēn
  •  
     
     
     
    sūn
    xué
    lóng
    mén
    chéng
  •  
     
     
     
    gǎn
    táng
    huā
    chūn
    fēng
    róng
  •  
     
     
     
    huì
    zōng
    jūn
    jiā
    shí
    tóng
    méng
  •  
     
     
     
    rěn
    rǎn
    shí
    liù
    nián
    lǎo
    jiē
    chén
    yīng
  •  
     
     
     
    róng
    fēng
    cuì
    rǎn
    xīng
    shuǐ
    hán
    kōng
    míng
  •  
     
     
     
    shí
    dēng
    tiào
    lǎn
    zuò
    qián
    yíng
  •  
     
     
     
    duì
    huā
    shuō
    wǎng
    shì
    zài
    líng
    yuán
    xíng
程敏政介绍和程敏政诗词大全

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕......
复制作者 程敏政
猜您喜欢

偈颂一百三十六首 其一百二十四

形式:

鼓报四更,地摇六震。 火焰为三世诸佛说法,三世诸佛立地听。 虚空有尽,大道无穷。 穷则变,变则通。 信手拈将茎草插,琼楼玉殿凌苍穹。

复制 释惟一 《偈颂一百三十六首 其一百二十四》

偈颂四首 其三 除夜

形式:

今岁今宵尽,日日日从东畔出。 明年明日来,朝朝鸡向五更啼。

复制 释惟一 《偈颂四首 其三 除夜》

颂古三十六首 其十

形式:

临济栽松,一椎两当。 山门境致,后人标榜。 锄头打地,灭却吾宗,阴凉大树起清风。

复制 释惟一 《颂古三十六首 其十》
类型:

偈颂一百三十六首 其一百二十八

形式:

谓吾灭度,未免落断见。 谓吾不灭度,未免落常见。 二见俱遣除,十方佛皆现。

复制 释惟一 《偈颂一百三十六首 其一百二十八》

颂古三十六首 其十二

形式:

和尚尊位如何,突出日面月面。 光艳烁破乾坤,五眼觑之不见。 觑得见,何似寻常腊月扇。

复制 释惟一 《颂古三十六首 其十二》