程嘉燧
猜您喜欢
一壶春酒对红炉,十月初寒慰老夫。 云影满窗松影乱,雪花点地柳花铺。 弄孙清夜歌唐句,教子彤庭效禹谟。 一枕游仙欢赏后,楼台深处拟蓬壶。
列缺奔云裂海山,夜阑雨歇晓开关。 修篁睡鹤寒烟紫,小院无人细草斑。 啼鸟不来诗兴寂,落花飞尽酒杯闲。 苍苔满地抱孤闷,独眺沧溟缥渺间。
长昼如何惬好怀,琴樽清暇画楼开。 朱弦久为王门绝,白雪新传郢客来。 骏马五花能换酒,浮生一梦可衔杯。 醉中更有凭阑兴,满目山川愧匪才。
才喜新秋不自胜,岂期烦暑转相仍。 微风小动炉中出,虚阁高凌甑里蒸。 汗浃徒劳白羽扇,肺干空想玉壶冰。 翛然欲奋凌风翼,汗漫清虚去未能。
关河迢递思无穷,落照苍茫望未通。 金阙日淹周柱史,碧山云老汉芝翁。 烟开青鸟揖金母,筹徙沧溟礼木公。 天泽年来更优渥,紫泥黄阁下清风。