冯鼎位
猜您喜欢
四壁香成界,芳祠枕水滨。 莲开门掩月,池白浪翻银。 滴露摇清梦,空花悟色身。 却无鸳作侣,信是玉为神。 粉坠匀波面,扉闲瞰石唇。 凉飙回紫陌,素影淡红尘。 寂静双鱼健,闇飔一鹭驯。 相期刍束奠,诚动路旁人。
才得相逢话别衷,临岐握手又匆匆。 夕阳若与人方便,无限深情款款通。
穷通惟命敢憎时,摩蝎临宫亦自知。 只有一般最难忍,看他亲友慰劳诗。
春到江南不几时,高山流水寄新思。 闲来小憩松阴下,一局围棋一首诗。
湖面全吹皱,风姨略荡摩。 轻纹添水瀫,细织任风梭。 少女流连甚,工夫浪掷多。 钓丝斜入扣,奁镜晕生波。 匹练拖千尺,飞花蹙一涡。 柳摇粘翠缕,机寂想银河。 鱼恰穿萍去,莺还掷影过。 沦涟澜不起,诗境入渔歌。