黄淮
猜您喜欢
知有幽芳近水开,故攀危磴斸苍苔。 却怜病客空斋冷,带雨和烟远寄来。
莫道惟危便为恶,只缘众欲起于形。 常须急把理来救,亦要少从危处行。
常怀四体昊天恩,自是渊冰恐惧深。 一息尚存忧未免,死而后已即斯心。
皇天命理以为人,理有存亡系我心。 存养上还天所赋,终身履薄以临深。
层阴霭已布,小雨时漂洒。 独卧一窗间,有怀无与写。 高居生远兴,春物弥平野。 虑旷景方融,事远情无舍。 聊寄兹日闲,尘劳等虚假。