杨承鲲
猜您喜欢
每惊尘虑顿成空,曾接君侯玉麈风。 青眼相看文字里,丹心都在简书中。 一时人物谁轻重,千古讥评几异同。 明日洪都宪司去,不能无意失诸公。
文源浩汗接元麻,诗律新奇自一家。 人物百年谁鹗表,秋风孤剑几龙沙。 膝横坡老敲门杖,头戴渊明漉酒纱。 恨煞归来才几日,白杨原上闹啼鸦。
闻说秦州地上仙,心无一物思飘然。 云山想像俱成画,杖屦追随惜未缘。 引鹤看花秋径里,枕书听雨夜窗前。 回头尘土三千丈,何处人间有洞天。
矫矫风神义与忠,堂堂父子陇西公。 孤城抗节前朝事,万死开边此日功。 上国贤藩俱倚重,诸孙此志独称雄。 两碑读罢登高望,落日祠堂满树风。
少日骞腾鹰脱鞲,牂牁秋色上吴钩。 五年直到天低处,万里生还海尽头。 尊酒相逢有今日,恶怀无复论穷愁。 此行敷奏蛮荒了,合近天家五凤楼。