杨士奇
猜您喜欢
势并江矶起,檐因佛屋高。 青罗一萦带,石黛四周遭。 谓我其留句,谁知老不豪。 暂来还亟去,岂亦病滔滔。
山深不知暑,五月冷如冰。 寂寞前朝寺,风流帝子能。 田荒空野水,树老半枯藤。 不尽怀人兴,钟楼日暮登。
佛寺诚避俗,道宫还少休。 摩挲汤饼腹,咽漱乳花瓯。 爱此当檐趣,同为解带留。 不惟纾我暇,聊亦散吾忧。
艇子君先唤,篮舆我复追。 闻钟疑寺直,见塔上林移。 早起犹思睡,冲寒故觉羸。 山游定何得,饭饱细吟诗。
萧散得终日,驱驰难久居。 灭瘢苏病竹,抛食引潜鱼。 问话僧寻蜀,多茶碗似卢。 主人佛事外,游戏亦多馀。