麻革
猜您喜欢
叹息谁如造物雄,故将意气压衰翁。 千群铁马云屯野,百尺金蛇电掣空。 身羡渔蓑鸣急雨,心怜鸦阵困狂风。 世间变态谁能测,归路斜阳十里红。
解缆初离小市门,放篙冲破一溪云。 露萤合散自成阵,水鸟飞鸣如觅群。 枫落荷疏秋渐老,河倾斗转夜将分。 书生老负功名志,醉里长歌强一欣。
身是江湖不系船,雨馀随处一翛然。 浮云尽敛出青嶂,孤月徐升行碧天。 收网渔歌移别浦,隔城塔影落前川。 明朝闲就平洲饮,巾履追凉又一年。
衰髯白尽无添处,病骨癯然欲折时。 客抱琴来聊瀹茗,吏封印去又哦诗。 山横城上势如压,角动楼头声正悲。 零落断鸿书不到,岁残何以慰相思。
老眼今年太负渠,羲经鲁史顿成疏。 一为柱后惠文吏,厌读司空城旦书。 正苦雁行须束缚,不言鼠辈合诛锄。 致君尧舜元无术,黄卷何辞饱蠹鱼。