欧大任
猜您喜欢
云满青山水满池,可堪归思转迟迟。 光荣在我真何益,愧负平生只自知。 闲忆野芳春兴灭,坐怜庭树午阴移。 路歧堪恨还堪笑,病骨生从未老时。
建水南行旧路斜,石桥青竹野人家。 相思不及双飞鸟,红雨溪头又落花。
悬崖老树如悬藤,虬枝屈铁相崚嶒。阴风昼号不作雨,众鸟辟易争奔崩。 寒鸦何来色悲壮,两两枝头屹相向。仰参寥廓失狐疑,熟视烟云欲狼抗。 有时飞上朝阳殿,许身愿逐雕梁燕。朝阳老凤噤不鸣,鹤种鹓雏纷斥谴。 君不见江都日暮杨柳花,至今腐草羞啼鸦。
东曹岂不荣,促刺如窘步。 秋风一夜生,吴中是归路。 凄凉辽海东,白首公孙度。 挥锄瓦砾间,黄金不曾顾。 古人重食菜,百事皆可作。 送君归去来,日涉园中趣。
谁家池馆爱逢新,满地笙歌遏路尘。 几日东风在杨柳,长安门外未知春。