欧大任
猜您喜欢
医莫以人试,药能生死人。 十失为一次,望而知谓神。 尝闻秦医和,诊君知其臣。 岂无肘后方,埋没随埃尘。 韫师以愈疾,犹如臂屈伸。 华佗医之良,思邈医之真。 谁能不服药,一一如朱云。 斯堂名十全,全人亦全身。 方公谙药性,勇退盖此因。 金玉不足宝,人生系悲欣。
禅房闭深花,锡杖生古藓。 秋山翡翠寒,春水玻瓈软。 无嫌墙太低,但恐路不远。 何人坐长松,令我思韦偃。
为州容散诞,真慰野人情。 撼膝禅初悟,摇头句未成。 试香秋院静,斗墨午窗明。 已有东归计,柴扉掩姓名。
初眠宫柳未成阴,马上聊为拥鼻吟。 远宦情怀消壮志,好花时节负归心。 别离长恨人南北,会合休辞酒浅深。 欲把春愁闲抖擞,乱山高处一登临。
一年春事又成空,拥鼻微吟半醉中。 夹路桃花风雨过,马啼无处避残红。