刘崧
猜您喜欢
山甫作古松,意造无定本。枝枝藏太阴,笔笔涵混沌。 气吞千尺崖,犹作飞瀑滚。肺肝生洞壑,槎枒出隐嶙。 奋臂盘礴馀,墨渍笔不吮。若人盖天机,岂为寻丈窘。 胸中有磥砢,欲出不可忍。恐是城南树,写形难自隐。 呜呼夹山自有真松图,朝夕左右陈座隅。伐薪架屋听笙竽,好翁之计诚非疏。
雨后月明,如醉而醒。 不见其形,但见其影。 我梦初回,非曙非暝。 道人无言,起舞弄景。 水鸟无声,一鹤自警。 清风南来,露坠炯炯。 我病不饮,酌此清泠。 超然顿悟,九万俄顷。
马鬉频剪新心吐,凤翅初开劲叶森。 更有木鱼三百尾,山僧锅里煮黄金。
雨足清寒月色微,风将幽磬落柴扉。 一瓶薝卜修清供,童子岩腰取水归。
凌轹风霜四十围,白猿不上最高枝。 明堂未构材何用,抛掷玄珠满地皮。