钱允治
猜您喜欢
自怜贫病两攻身,买药无钱敢叩神。 忍痛自甘唯薄分,分劳深愧累同寅。 极知义重诸贤辈,果尔恩垂不报人。 他日沈屙如可起,得容残喘拜车尘。
寥寥南北雁声沈,萍梗他乡雪满簪。 兄自抱孙安稳睡,我因耽禄战兢深。 风尘飘䬍千山暝,道路驱驰百病侵。 圣主可怜衰老骨,梅花月下不胜斟。
天高风急雁声微,秋思撩人不可羁。 酒盏异乡逢夜月,菊花怜我去年诗。 惭无经济酬明主,浪把文章换布衣。 慰我老怀贤辈少,眼中吾侄早声驰。
濯濯长江万里清,淄尘难染素衣轻。 孤琴月底辞单父,匹马花间又锦城。 佐政龚黄还老练,献筹尧舜是峥嵘。 乾坤内事多如许,暂向郫筒酒细倾。
紫猊香袅阅来封,倒泻人间锦绣胸。 直到天机流出处,绝无人力巧为容。 艰危顾盻斯文重,乡里情怀此日逢。 绝唱如君何处得,低头叉手拜高风。