钱澄之
猜您喜欢
危楼雄据郡城东,扫尽秋云快碧空。 目力不容山隔断,诗情长与酒无穷。 先分楼下双溪水,高挹人间万里风。 兴逸不知真近远,五弦声里送归鸿。
群斋高晏雪浮空,同上山城第一重。 今日无非银色界,此亭真是玉霄峰。 云迷野路舞轻鹤,风急瓦沟嘘老龙。 便欲相将游汗漫,剡溪何必访遗踪。
又上先生见一堂,澹然宾主两相忘。 不知海内清风满,但觉山中白昼长。 小雨络林妨蜡屐,靓妆环坐快瑶觞。 曲终扶杖欲归去,即咏白驹三四章。
山藏佳处竹藏庐,见说离家百里馀。 已矣空求真学士,伤哉闲杀老尚书。 后生自恨登门晚,壮岁宁忘跪履初。 怅望九京那可作,此心徒切慕相如。
莫言家具少于车,药裹衣囊自有馀。 老妇亲携三稚子,仙翁独玩一篇书。 羊牛相与趋新筑,鸡犬无因恋故庐。 到处山头有丹井,不知如此几迁居。