猜您喜欢
如今风味,在东风微劣,片红初坠。早已知、疏柳垂丝,绾不住春光,斜阳烟际。漫倩游丝,邀取定巢燕子。更空梁泥落,竹影梢空,才栖还起。 阑干带愁重倚,又蛱蝶粘衣,粉痕深渍。拨不开、也似难忘,柰暝色催人,孤镫结蕊。梦锁寒帷,数尽题愁锦字。当年酝就,万斛送春残泪。
当年是你,兜揽下、个侬来此。更不与,分明道止,竟如何安置。但随流,荡漾云痕,归鸿水底成人字。便俐齿嚼空,金睛出火,都则不关渠事。 但惜取刹那顷,忍不得、秋瓜藤坠。逗杀人,为霜禁冷,为风禁泪,镇柳丝、轻摆摇春水。到历头垂杪,半酣不睬难驱使。无端薄幸,付与乌鸢蝼蚁。