昭恩雅四章的拼音版

  • zhāo
    ēn
    zhāng
  • huò
    tāo
  •  
     
     
     
    zhān
    zhě
    lóu
    yán
    yán
  •  
     
     
     
    yán
    yán
    měi
    xián
  •  
     
     
     
    měi
    zhān
    tiān
    zhān
  •  
     
     
     
    luán
    fèng
    sān
    sān
    tiān
    wēi
    xuǎn
  •  
     
     
     
    shēng
    mín
    lài
    shēng
    zhǒng
    chén
    shí
    xīng
  •  
     
     
     
    tiān
    gōng
    shí
    chéng
    chéng
    míng
    zhāng
  •  
     
     
     
    zhǒng
    chén
    chéng
    míng
    yuán
    zhī
  •  
     
     
     
    yín
    huáng
    huī
    zhī
    suǒ
  •  
     
     
     
    zhǒng
    chén
    zhé
  •  
     
     
     
    tiān
    chǒng
    chǒng
  •  
     
     
     
    xùn
    yán
    zhī
    xùn
    yán
  •  
     
     
     
    yuē
    wéi
    biān
    zhī
    zhòng
    jiān
    èr
    zhāng
  •  
     
     
     
    zhòng
    jiān
    xùn
    yán
    wēi
    lóu
    shì
  •  
     
     
     
    wéi
    shì
    xùn
    yán
    huáng
    shì
  •  
     
     
     
    wàn
    bāng
    shì
    féi
    shú
    ěr
    shú
    yáo
  •  
     
     
     
    huáng
    xùn
    yán
    céng
    chóng
    cháo
  •  
     
     
     
    huáng
    yán
    wàn
    huáng
    xīn
  •  
     
     
     
    zāi
    zhǒng
    chén
    duì
    tiān
    yáng
    shù
  •  
     
     
     
    chóu
    tiān
    gāo
    chóu
    huì
    tiān
    wén
  •  
     
     
     
    chóu
    chóu
    tiān
    ēn
    chóu
    ēn
    zhāo
    chèn
    yōu
    láo
    sān
    zhāng
  •  
     
     
     
    zhǒng
    chén
    yōu
    láo
    shú
    jiē
  •  
     
     
     
    dàn
    hūn
    tiān
    chǒng
    shì
    huái
    怀
  •  
     
     
     
    wèi
    zhōng
    chéng
    zhì
    zhǒng
    qīng
  •  
     
     
     
    zhèng
    shì
    jīng
    gōng
    shì
    chéng
  •  
     
     
     
    bǐng
    xīn
    zhōng
    zhēn
    wèi
    guó
    gōng
  •  
     
     
     
    shéng
    shéng
    xīn
    zhī
    níng
  •  
     
     
     
    chóu
    ēn
    zhī
    chéng
    zhāng
霍韬介绍和霍韬诗词大全

霍韬

明广东南海人,字渭先,号兀厓、渭厓。正德九年进士第一。告归成婚,读书西樵山。世宗即位,授兵部主事。以议“大礼”称帝意,数迁,超拜礼部尚书,掌詹事府事。丁忧后,起历吏部左、右侍郎,以好与人竞,致帝厌之,......
复制作者 霍韬
猜您喜欢

贾魏公府 其二

形式:

重门犹钉旧桃牌,惆怅行人去不回。 万种好花环曲径,一泓流水绕香阶。 高台已见胡羊走,乔木惟闻蜀鸟哀。 檐外竹梅森似束,邻翁时剪作烧柴。

复制 汪元量 《贾魏公府 其二》

湖州歌九十八首 其八

形式:

锦帆高揭绣帘开,鼍鼓声悲凤管哀。 月子纤纤云里见,吴江不尽暮潮来。

复制 汪元量 《湖州歌九十八首 其八》

东湖送春和陈自堂

形式:

十年南北竞,故旧几人存。 兵后谁知我,城中独见君。 东湖徐孺宅,北海孔融樽。 宛转留春意,吟诗到夜分。

复制 汪元量 《东湖送春和陈自堂》

贾魏公出师

形式:

奏罢出师表,翻然辞庙堂。 千艘空宝玉,万马下钱塘。 □许命真主,欺孤欲假王。 可能清海岱,宗社再昌唐。

复制 汪元量 《贾魏公出师》

挽文信公

形式:

厓山擒得到燕山,此老从容就义难。 生愧夷齐尚周粟,死同巡远只唐官。 雪平绝塞魂何在,月满通衢骨未寒。 一剑故知公所欠,要留青史与人看。

复制 汪元量 《挽文信公》