杨载
猜您喜欢
老拙懒陪尘俗客,茅堂挣坐复安眠。 林间莫道无看待,松竹溪山在目前。
无用无知顽石头,天生奇巧世人求。 算来世上无闲物,假使无情不自由。
渐觉清和四月天,一声清磬响山川。 心澄气爽无拘束,留得高人伴夜禅。
本是潇湘一钓客,自东自西自南北。
年老醒醒神更清,夜深幽室诵莲经。 儿孙睡觉应嫌我,石版时敲四五声。