王十朋
猜您喜欢
十岁吹箫入汉宫,看修水殿种芙蓉。 自伤白发辞金屋,许着黄衣向玉峰。 解语老猿开晓户,学飞雏鹤落高松。 定知别后宫中伴,应听缑山半夜钟。
昨日山家春酒浓,野人相劝久从容。 独忆卸冠眠细草,不知谁送出深松。 都忘醉后逢廉度,不省归时见鲁恭。 知己尚嫌身酩酊,路人应恐笑龙钟。
老将明王识,临终拜上公。 告哀乡路远,助葬戍城空。 素幔朱门里,铭旌秋巷中。 史官如不滥,独传说英雄。
身老无修饰,头巾用白纱。 开门朝扫径,辇水夜浇花。 药气闻深巷,桐阴到数家。 不愁还酒债,腰下有丹砂。
年老功成乞罢兵,玉阶匍匐进双旌。 朱门鸳瓦为仙观,白领狐裘出帝城。 侍女休梳官样髻,蕃童新改道家名。 到时浸发春泉里,犹梦红楼箫管声。