偶得上饶芡实颇佳分荐同邑以诗送的拼音版

  • ǒu
    shàng
    ráo
    qiàn
    shí
    jiā
    fēn
    jiàn
    tóng
    shī
    sòng
  • wáng
    yáng
  •  
     
     
     
    míng
    zhū
    bǎo
    簿
    cáng
    bèi
    gōng
    héng
    é
    zhì
    kōng
    míng
    zhōng
  •  
     
     
     
    shén
    xiān
    shī
    zhàng
    zhòu
    biàn
    huà
    chuán
    qióng
  •  
     
     
     
    shuǐ
    xiān
    rén
    tōng
    miào
    jué
    bāi
    hán
    quán
    nòng
    míng
    yuè
  •  
     
     
     
    zuǒ
    gēng
    yòu
    jiǎ
    yǎng
    tāi
    zhū
    shèng
    xuě
  •  
     
     
     
    liàn
    dān
    shuǐ
    hán
    tài
    yáng
    shì
    rén
    cuò
    jiān
    liú
    huáng
  •  
     
     
     
    dān
    chéng
    liàn
    fán
    xióng
    guān
    suì
    hóng
    鸿
    tóu
    shāng
  •  
     
     
     
    bāo
    liè
    chù
    chéng
    fāng
    suǐ
    huǒ
    hòu
    wēn
    wēn
    àn
    xiāng
  •  
     
     
     
    qīng
    yóu
    zhe
    jiù
    shang
    zhì
    lián
    gōng
    ruǎn
    měi
  •  
     
     
     
    jiā
    jiù
    zhù
    zhǎng
    huái
    méi
    huā
    kāi
    shí
    zhàng
    róng
  •  
     
     
     
    nián
    nián
    xiān
    huàn
    tóng
    shè
    jìng
    zuì
    wàng
    què
    huán
    jiā
    shí
  •  
     
     
     
    rén
    suō
    yǒu
    huàn
    qiǎo
    róng
    duǎn
    zhào
    zhuī
    féng
王洋介绍和王洋诗词大全

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞......
复制作者 王洋
猜您喜欢

句 其二

形式:

南游尚怯吴江冷,北狩应悲易水寒。

复制 李清照 《句 其二》
类型:

浣溪沙 其二

形式:

小院闲窗春色深。重帘未卷影沈沈。倚楼无语理瑶琴。 远岫出山催薄暮,细风吹雨弄轻阴。梨花欲谢恐难禁。

复制 李清照 《浣溪沙 其二》

句 其九

形式:

少陵也自可怜人,更待来年试春草。

复制 李清照 《句 其九》
类型:

失调名

形式:

犹将歌扇向人遮。水晶山枕象牙床。彩云易散月长亏。几多深恨断人肠。罗衣消尽恁时香。闲愁也似月明多。直送凄凉到画屏。

复制 李清照 《失调名》

多丽·小楼寒

形式:

小楼寒, 夜长帘幕低垂。 恨潇潇[1]无情风雨, 夜来揉损琼肌。 也不似贵妃醉脸, 也不似孙寿愁眉。 韩令偷香, 徐娘傅粉, 莫将比拟未新奇, 细看取[2], 屈平陶令, 风韵正相宜。 微风起, 清芬酝藉[3], 不减酴釄[4]。 渐秋阑[5], 雪清玉瘦, 向人无限依依。 似愁凝汉臯解佩[6], 似泪洒纨扇题诗[7]。 朗月清风, 浓烟暗雨, 天教憔悴瘦[8]芳姿。 纵爱惜, 不知从此, 留得几多时。 人情好, 何须更忆, 泽畔东篱。

复制 李清照 《多丽·小楼寒》