王士禛
猜您喜欢
汉家中叶盛,六世有雄才。 厩马三十万,国容何壮哉! 东历琅琊郡,北上单于台。 好仙复宠战,莫救茂陵隈。
北登铜雀上,西望青松郭。 穗帐空苍苍,陵田纷漠漠。 平生事已变,歌吹宛犹昨。 长袖拂玉麈,遗情结罗幕。 妾怨在朝露,君恩岂中薄。 高台奏曲终,曲终泪横落。
凤台何逶迤,嬴女管参差。 一旦彩云至,身去无还期。 遗曲此台上,世人多学吹。 一吹一落泪,至今怜玉姿。
怪得犬惊鸡乱飞,羸童瘦马老麻衣。 阿谁乱引闲人到,留住青蚨热赶归。
古木卧平沙,摧残岁月赊。 有根横水石,无叶拂烟霞。 春至苔为叶,冬来雪作花。 不逢星汉使,谁辨是灵槎。