吴伟业
猜您喜欢
凭阑独。南山影蘸杯心绿。杯心绿。悠然忽见,卧披横轴。 西风暗度钗梁玉。手香记得人簪菊。人簪菊。无穷幽韵,细看不足。
喜人眉心黄点莹。珠佩玲珑透影。风露萧萧冷。梦回月窟香成阵。 秋后情怀君莫问。拚了因他瘦损。不似寻常韵。细看没处安排闷。
远树昏鸦闹,衰芦睡鸭双。雪篷烟棹炯寒光。疑是风林纤月、到船窗。 时序惊心破,江山引梦长。思量也待不思量。泪染罗巾犹带、旧时香。
怀人意思,悲秋情绪,长是文园病后。蛛丝轻袅玉钗风,想花貌、参差依旧。 无穷往事,一襟新恨,老泪淋浪卮酒。天涯相对话平生,怅南北、还如箕斗。
红娇翠弱。春寒睡起慵匀掠。些儿心事谁能学。深院无人,时有燕穿幕。 漏声滴尽莲花萼。静看月转西阑角。世情一任浮云薄。花与东君,却解慰流落。