汪嫈
猜您喜欢
秋清亦足发,弄水俯晴川。 顾影非坡月,昂首是梵天。 人才三国后,边信十年前。 吹笛归樊口,芦花落满船。
一声湖外笑掀天,谁挽杨枝舣酒船。 倚柱宛然闻鹤语,买花却不要犀钱。 山阴拟去重为客,路滑归来亦悟禅。 还讶春风无勾事,绿林吹血化杜鹃。
泉翁上下数千年,精力平生涑水然。 白发满头犹未了,青灯与影每相怜。 书成不与无金谷,宝秘惟知有木天。 两夜秋窗风雨暗,老人也有可炊烟。
闲随川上弄晴漪,归饮无何政谓宜。 云去但惊山朵朵,月明空想佩离离。 高楼长笛无人听,一日三秋有我诗。 此意悠悠浮剑外,绿阴深处祇莺知。
世故相驱入市蓝,无情公用亦难堪。 温乎此岂神人肯,群也其如祖父惭。 午夜天狐摇北斗,东风雨射满江南。 青山白叠仙吟处,岂不酣酣战阿三。