邵懿辰
猜您喜欢
霜花满树,兰凋蕙惨,秋艳入芙蓉。胭脂嫩脸,金黄轻蕊,犹自怨西风。 前欢往事,当歌对酒,无限到心中。更凭朱槛忆芳容。肠断一枝红。
梅花漏泄春消息 柳丝长 草芽碧 不觉星霜鬓边白 念时光堪惜 兰堂把酒留嘉客 对离筵 驻行色 千里音尘便疏隔 合有人相忆
邺城宫殿久荒凉,缥瓦随波出禁墙。 谁约藓文成古砚,等间裁破碧鸳鸯。 已恣玉锋磨藓骨,更持蟾泪湿云根。 欲知千载凄凉意,尚有昭阳夜雨痕。
素花皎霜雪,红艳比瑶琼。
珠躔回碧落,绛燎烛青规。 琐闼琼签度,层台玉漏移。 纳新皇泽普,顺节圣情怡。 万宇长安陌,乡傩集此时。