施闰章
猜您喜欢
自励祛俗情,菁华浚灵腑。 况兹大块春,俯仰供吾取。 枝上鸣新禽,窗前过疏雨。 默识造化心,幽室自太古。 妙剂饵微言,嗜欲纷斤斧。 性静心亦清,莫妄希翀举。
涉露采芳兰,花开被九畹。 将为王者香,莫畏秋风晚。
南陂高下接烟洲,峰顶千秋水自流。 十亩桑田耕夜月,清光端为白云留。
天地储精辉,日月合其明。 纲常得朋友,讵不贵洁清。 砥砺质前代,万古同一情。 所愧无曲折,迂气多径行。 亦知非人事,枉己违素营。 中孚苟不窒,相与无虚生。
大儿怜余老,艰苦知自持。 小儿初学语,喃喃索饼饴。 两女强解事,绕膝向我啼。 问女一何啼,哀哀前致词。 无衣长苦寒,无食长苦饥。 况复当弱龄,值此深秋时。 严风杂浩雪,凛冽摧肌皮。 粗絺裹枵腹,性命安能支。 听之生惭赧,欲答心先悲。 心悲强欢笑,握手双提携。 抚摩为拭泪,甘言相戏欺。 缅彼蒙袂子,困阨尝如斯。 嗟来耻不食,沟壑分所宜。 奈何小儿女,亦同罹此危。